dalat –
những ký ức rời -3
------------------------------------ cho Q., để nhớ những ngày mưa năm nào Vơ’i tôi, mưa là một hình
ảnh đem lại nhiều cảm xu’c nhẹ nhàng, thuần khiê’t .
Mưa gợi cho tôi những ky’ ư’c ngọt ngào về những nơi
mình đã qua, nhưng người mình đã gặp trong đời. Dù đo’
là những cơn mưa rào vội vã, đê’n ồn ào trong phu’t chô’t
rồi tan đi ngă‘n ngủi ở Saigon, hay những cơn mưa dầm,
dai dẳng nhẹ nhàng kéo dài cả tuần lễ ở vùng cao nguyên
Dalat, hay những cơn mưa mạnh mẽ đổ xuô’ng ở vùng rừng
ru’ Long Thành, hoặc như cơn giông
Tâ’t cả đều là những cơn
mưa cuả ky’ ư’c …
1. From: qth@...
Th. ơi. Chiều nay trời mua+.
Bỗng nhớ những ngày mưa, những ngày mưa năm nào. Q. nhơ’
, dạo đo’ Th. còn râ’t trẻ, râ’t tận tuỵ , và chân
thành. Dẫu sao thì, sau bao nhiêu biê’n cô’ buồn vui, Q. vẫn
còn để lại đâu đo’ trong tâm tư một khoảng thời gian,
một vùng không gian trong trẻo, tô’t lành cuả ca’i thời
ngày xưa cuả hai đưa’ .
Đôi khi bỗng tự thâ’y mình là một người kha’c…. ................... From: qth@...
Th. ơi chiều nay lại mưa, lại làm Q. nhơ’ đê’n bao nhiêu là chuyện cũ. Nê’u Th. muô’n nhận thư Q., Th. cư’ cầu trời ngày nào cũng mưa… Lu’c nãy Q. đi dạy về, đâ’t
trời mù mịt, mưa, gio’, ca’i gì cũng gầm re’ọ Q. thâ’y
giô’ng như mình đang ở một thê’ giơ’i nào
Rồi Q. nhơ’ lại những chiều mưa ngày xưa, nhơ’ những con đường vưà quen vưà lạ, nhơ’ một Th. còn râ’t đa’ng yêu, đang râ’t hồn nhiên vơ’i những ca’i đẹp tuyệt vời cuả tuổi trẻ… Q. đang đi thì co’ một cô sinh viên Kiê’n Tru’c đê’n xin đi nhờ dù, cô â’y hỏi Q. đang học ở đâu, Q. no’i sư phạm. Buồn cười ghê…. Vui vẻ Th. nhe’ .
------------------------
2. Tôi quen Q. vào những ngày cuối của năm trung học ở trường NTH. Hồi đó tôi học ban tóan, Q. học ban văn chương nên chẳng bao giờcó dịp gặp gỡ . Cho đến đợt thi học kỳ hai, thầy Ph. dạy văn của tôi - lại là giáo sư hướng dẫn chi’nh cuả lớp Q. – mang bài thi văn của tôi qua lớp Q. .... đọc làm mẫu khiến cả lớp xôn xaọ Thế là tự ái nổi lên đùng đùng, cô trưởng lớp quyết định điều tra xem mặt mũi tác giả bài văn đo’ ra saọ Một hôm thầy Ph. đau, học trò rủ nhau đến thăm và thê’ làtôi gặp Q. ở nhà thầy. Tôi không để y’ lă‘m vì học trò cũng kha’c đông, thầy giơ’i thiệu thì tôi cũng chào lâ’y lệ Ngày cuối cùng của năm học,
sau khi lễ bê’ giảng đã kê’t thu’c, tôi dă‘t xe ra cổng
thì gặp Q. đư’ng chờ người nhà đo’n ở ngoài. Chu’ng
tôi no’i chuyện một lu’c, tự nhiên tôi và Q. cứ ngần
ngừ, chẳng ai muốn nói lời chia tay, sợ rằng sẽ không còn
cơ hội nào để gặp nhau nữa . Sau cùng, Q. nói, hay Th. đưa
hộ Q. về nhà đi, chắc là em Q. đến trễ . Tôi chở Q trên
chiê’c xe đạp cọc cạch từ Bảy Hiền về Bà Quẹo - đoạn
Kỳthi đại học năm đó, Q. thi vào sư phạm, ban văn chương vàddậu khá cao, sau này tôi có dịp đọc qua một quyển sách luyện thi văn, trong đó ghi lại nhữi bài thi được didiểm cao cuả ca’c kỳ thi tuyển vào đại học , có bài thi của Q. trong kỳ thi năm 76. Còn tôi thì vào KT. . Q. là một mẫu người trung bình, không đẹp đê’n độ nổi bật, nhưng lại có cái duyên ngầm đầy nữ tính – có lẽ vì thế mà tôi chú ý đến Q. (tôi vốn không có duyên với những người đẹp, nên mang cái thái độ “kính nhi viễn chi” với họ, với tôi, người đẹp là để ngắm, chứ không phải để (tới phiên) mình yêu 8-) . Q. có dáng mảnh mai, dong dỏng cao, khi nói chuyện mới thấy ở cô có cái quyến rũ bởi sự thông minh, duyên dáng, sắc bén và giọng nói dịu dàng (deceptively) che đậy một cá tính mạnh mẽ. Bao nhiêu đó cũng đủ làm cho một anh chàng rụt rè như tôi rơi vào bẫy rồi ... Cô lại là người đa tài, hát hay, viết văn làm thơ là nghề của nàng, khi đã thân với tôi, Q. cũng bắt đầu vẽ tranh, những năm sau này, khi chúng tôi ở Dalat, Q. cũng hay đi vẽ cảnh, và chuyển sang chân dung. Q. bảo tôi, con người có nhiều bí ẩn hơn thiên nhiên nhiều 8-) .... .....................
3.
Mưa ồn ào muà hạ
Đâ’t cằn trong khô kha’t
Anh co’ còn luôn nhơ’
Vơ’i một đời người, mười năm co’ lẽ không dài. Vơ’i tôi, no’ đa’nh dâ’u một thời tuổi trẻ sôi nổi, nhiệt tình , và với Q., đó là cả một thời thanh xuân tươi trẻ . Như bao cặp tình nhân kha’c, chu’ng tôi đã co’ những kỷ niệm vui buồn, những ngày tha’ng lãng mạn bên nhau … Thời sinh viên của tôi và Q. có nhiều biến động theo với thời cuộc, dẫu râ’t nghèo, nhưng bên cạnh những bài vở, đồ a’n, ở trong lớp, chu’ng tôi cũng thu xê’p để co’ những buổi đi xem kịch, nghe nhạc ở nhà ha’t, nhà văn hoa’ thanh niên khi co’ dịp, cùng vơ’i những bạn bè chung, nhu_~ng khi tôi qua trường Q. làm ba’o cho lơ’p Q., hay những lu’c Q. qua KT ha’t cho lơ’p tôi. Muà hè, tôi xuô’ng thăm gia đình Q. ở khu KTM Cẩm Đường – Long Thành làm … rẫy một hai tuần .. Tôi còn nhơ’ khi đo’ ngôi nhàtrong rẫy chỉ là một căn chòi thô sơ, cất bằng cây rừng mái lợp tôn và tranh, nền đất, chỗ ngủ là các tấm ván đóng sơ sài trên khung gỗ cao hơn nền nhà bằng đâ’t nện khỏang vài ba tâ’c. Năm 81, tôi ra trường về là(m việc ở Dalat – Q. tô’t nghiệp trươ’c đo’ một năm, nhưng được giữ lại trường hai năm làm cao học … Suô’t một năm trời xa ca’ch, Q. viê’t thư cho tôi hàng tuần, những la’ thư đầy ă‘p nỗi nhơ’ như nhịp cầu nô’i liền ca’i khoảng ca’ch giữa chu’ng tôi, nằm châ’t đầy trong ngăn ke’ọ Sau này, trươ’c ngày đi vượt biên, tôi ngồi trên sân thượng đô’t những tờ thư , thâ’y một phần qua’ khư’ cuả mình tan dần trong a’nh lưa? mà bỗng thâ’y ngậm ngùi. Xong cao học, Q. xin chuyển về
dạy ở CD sư phạm Dalat – trươ’c đây là Lycee Yersin,
Hùng Vương . Tôi và Q. vẫn đi về qua bờ hồ XH, leo dô’c
điạ dư mỗi cuô’i tuần, khi Q. ra phô’ thăm tôi.
Chu’ng tôi trải qua những ngày tha’ng thật dễ thương qua
những khung cả nh tuyệt đẹp cuả thành phô’ và những người
bạn râ’t chân tình ở đo’ . Ai cũng nghĩ chu’ng tôi
là một cặp ly’ tưởng, chẳng co’ gìco’ thể chia rẽ
tôi và Q., và chuyện đa’m cươ’i chỉ còn là vâ’n
đề thời gian …
……
4. Tôi vẫn còn nhơ’ hôm đo’ là buổi tô’i tha’ng 10, năm 88, tôi đang ngồi đọc sa’ch trong phòng trên tầng ba, thì be’ H., em ga’i tôi gõ cửa, anh Th. ơi, co’ kha’ch. Tôi hỏi, ai mà đê’n tô’i vậy H. ? – Chị Q. vơ’i một ông bạn . Tôi hơi ngạc nhiên. Chỉ vài tha’ng trươ’c đây, Q. co’ viê’t thư cho tôi từ Dalat, trong đo’ cô đề nghị chu’ng tôi quên hê’t những gì mơ’i xảy ra gần đây, và hãy bỏ Saigon, Dalat , tìm một nơi nào đo’ tôi và cô â’y làm lại từ đầu … Tôi đã viê’t trả lời cho Q. – rằng nê’u trươ’c đây tôi nghĩ giữa tôi và cô â’y vẫn còn làba.n bè, thì sau chuyệxa?y ra ở văn phòng tôi - tôi không còn muô’n gặp lại Q. nưã . Khi tôi xuô’ng phòng kha’ch thì thâ’y Q. đang ngồi chờ vơ’i một người đàn ông trông quen quen – Q. giơ’i thiệu : Th. biê’t anh V. không? Anh V. làm việc ở sở Gia’o Dục Lâm Đồng , tôi bảo, trông anh quen qua’, mà tôi không nhơ’ ra đã gặp ở đâu. Anh V. trả lời . Th. co’ ghe’ nhà mình vài lần, tôi là anh cuả Nh. V. – Tôi sực nhơ’ ra, Nh. V. là bạn thân cuả V H., em ga’i cuả một anh bạn thân cuả tôi, tôi co’ ghe’ nhà vài lần khi đi cùng vơ’i VH. Trò chuyện xã giao chừng 10’,
Q. đư’ng dậy :
Tôi bị bâ’t ngờ, nhưng cũng lu’ng tu’ng no’i vài câu chu’c mừng rồi tiễn hai người ra cưa? . ...................... Ngày đám cưới Q., tôi ghé nhà L., cô bạn thân cuả Q. từ hồi đại học, chở cô đi cùng. Trước đó tôi tìm mua cho Q. một bộ make-up cuả Pháp làm quà. Thưở còn thân nhau, Q. rất ít khi make up khi ra phố hoặc lên lớp vì cô biết tôi không thích . Ngõ vào nhà Q. dông người nên tôi và L. phải dắt xe vào- khách đến dự cũng có, phần lớn là hàng xóm ra xem mặt chú rể - Tôi đoán họ ngạc nhiên khi thấy không phải là tôi, phần nưã là thấy tôi đi dự đám cưới người yêu cũ . Mẹ Q. ôm lấy tôi - con đến chung vui với em bác vui lắm - anh chị em trong nhà cũng niềm nở với tôi . Khi Q. nhận quà, cô chỉ nói : cám ơn Th. đã đến, rồi nắm tay tôi xiết nhẹ - nhưng tôi cảm được những gì đằng sau đôi mắt đầy nước cuả cộ Tôi ca’o từ trươ’c khi tiệc cươ’i bă‘t đầu . ................... 5.
Tôi lập gia đình năm 1995, đa’m
cươ’i tổ chư’c ở Boston, nơi gia đình L. sô’ng. Lu’c
gặp L. lần đầu, mâ’y đư’a em tôi đều no’i chị
L. giô’ng hệt cô Q. Tôi không kể cho mâ’y đư’a’
biê’t, là tôi chỉ biê’t L. khoảng một năm, và khi tôi
bay lên Boston để proposed vơ’i gia đình L., tôi chưa hề gặp
mặt L. in real life – co’ kể chă‘c mâ’y đư’a cũng không
tin .
Về Saigon, tôi và L. ghé vào xóm cũ nhà Q., bây giờ đã mở mang khang trang hơn, và căn nhà Q. ở ngày xưa lụp xụp, bây giờ đang được sửa sang thành căn nhà be’ton 3 tầng, thấy tôi, T. , em trai lớn của Q. chạy ra - Anh Th. lâu lắm mới gặp anh, anh về lâu chưa - tôi hỏi thăm gia đình , T. cho tôi biết cái rẫy ở LT bây giờ trồng cafe, tiêu, và các loại cây xuất khẩu khác, ba Q. đã mất, rồi T. đưa tôi đi thăm mẹ Q. Bà cụ bây giờ đã yếu - nhưng gặp tôi bà vẫn giữ cái tình cảm như xưa, bảo tôi , Th. vê mà không gặp được Q. Em nó đang ở Dalat, cuối tuần mới về. Q. đã có hai cháu, một trai, một gái 7- 10 tuổi , hiện là tiến sĩ ngữ văn ở Đại Hoc KHXH tp HCM. Tôi có gọi phone chia buồn, hẹn sẽ gặp lại lần tới tôi về....
|
previous next |