![](../images/tho_flower.jpg) |
Anh đă mất chi?
anh đă được ǵ?
Phải chăng anh đă mất giấc mơ?
Mất tiếng chim kêu mất mùa dứa chín
Anh mất cả mây trôi qua ḷng giếng
Mất tiếng gà hẻm núi mất cơn giông.
Anh mất chợ đông phố nhỏ bờ sông
Niềm vui thơ ngây và con thuyền buồm trắng
Mất đom đóm đêm sâu, mất mùa mận đỏ
Mất cây bàng trụi lá lúc sang đông.
Giờ lạnh tanh anh chẳng c̣n xao động nữa
Không nỗi buồn cay đắng không niềm vui
Khổ đau hôm nay không giống khổ đau cũ
Và nỗi âu lo cũng khác xưa rồi.
Anh đă cho rất nhiều cho tất cả niềm tin
Người ta chê anh nhiều lưu luyến quá
Anh gắng gượng quên đi anh gạt bỏ
Bao diệu kỳ, chân thực thuộc về anh.
Đến những người anh tin, giờ cũng đổi thay
Tới nụ cười cũng phải ... đắn đo
Vâng Người già có nỗi buồn của người già
Nhưng người trẻ có cái buồn chẳng trẻ.
Ừ! th́ ngẩn ngơ, anh đành nhận thế
Giọt lệ trong có tủi hổ ǵ đâu
Anh chưa biết dâng đời những niềm vui thịnh soạn
Nỗi buồn chân thành, đời không nhận sao
em?
Anh đă khổ đau, khổ đau dài hơn số tuổi
Vẫn trong lành khi em đến cầm tay
Và nếu mất em rồi...
– Vẫn c̣n đôi mắt của em...
|