Trang mạng: http://geocities.com/baophusa
http://baophusa.topcities.com
Email:  [email protected] 
Bưu điện:  PHU SA
TSC-43 26-33 TAKANAWA 3 CHOME
MINATO-KU TOKYO 108-0074, JAPAN

[Trở lại trang đầu]

Số 4 - Tháng 1/2003

Thư Gửi Bạn - lưu hà anh

Đôi Mắt - nguyễn kim dung
Cô Dâu Đài Loan: mănh đời số 1 - b́nh thiện 
International Standards on Migrant Workers
Con Đường Sỏi Đá - ngọc nhi
Có Một Bài Thơ Không Bươm Bướm - đỗ trung quân
Lại Ngẫm Về Hạnh Phúc - bùi minh quốc
Đêm Phương Bắc Nhớ Về Tổ Quốc - trần mạnh hảo
Elie Wiesel
Tờ Giấy Bạc 20 Dollars - lư thanh thảo
Căn Bản Về Internet
Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền 
WinWord - Font TCVN
WinWord - Font VNI
WinWord - Font Unicode
WinWord - Font VPS

tùy bút

Thư gửi bạn

  • Lưu Anh

Mấy tuần lễ nay tôi cứ dán mắt vào mục tin tức cho người lao động. Vụ đánh đập công nhân (CN) xảy ra tại Cty Sung Chang và Cty Doanh Đức (B́nh Dương) mà đa phần do chủ nhân người Hàn Quốc làm chủ với số vốn 100% đầu tư đă gây biết bao nhiêu phẫn nộ cho CN lẫn giới chức trong liên đoàn lao động và các nhà chức trách. 

Bắt nguồn từ những bất đồng ư kiến về giờ giấc, tăng ca rồi lương hay không lương phụ trội, không BHXH, BHYT, không khám sức khỏe định kỳ vân vân.. mọi thứ đều quá quen thuộc đối với chúng ta nếu đă có kinh nghiệm làm việc dưới quyền chủ nhân ngoại quốc nhất là Đài Loan và Hàn Quốc.

Tôi không mấy thích thú về những việc làm bị ép buộc như thế nên suốt mấy năm trời người ta vẫn thấy tôi lang thang từ công xưởng này tới xí nghiệp khác. Không một chỗ nhất định.

Mà nói cho cùng, tôi đâu có quyền lựa chọn ở hay không ở. Tôi chỉ có một quyền lựa chọn duy nhất đó là nói hay không nói. Giống y chang như mục ‘Nói hay Đừng’ trong tờ Lao Động. 

Mục này có đôi điều không nói nhưng tôi th́ quyết định nói. Tội vạ ǵ mà không nói nếu nói ra họa hoằng lắm th́ bị đuổi sở về nhà phụ ba tôi chạy vài chuyến xe hay nhẹ hơn th́ bị phạt lương tháng. Được ǵ mà không chịu nói? Nhiều lắm chứ. Cả một cái bầu tâm sự được trút ra và lương tâm khỏi bị cắn rứt. Lương tâm này không chỉ cho riêng tôi mà cho cả một dân tộc đó bạn ạ! 

Trở lại chuyện đánh đập ở các hăng xưởng. Không biết con gà là thủ phạm hay cái trứng đáng bị đ̣n? Ư tôi muốn nói là lỗi, phải nằm nơi ai? Lỗi nơi chủ nhà không có luật lệ phân minh nên để khách vào ngồi chễm chệ trên tự ái dân tộc hay tại ḿnh tự ti mặc cảm số vận nghèo nàn nên mở cửa cho người ta vào để hầu bao có chút tiền rủng rỉnh rồi giờ đây lại réo cả làng cả xóm rằng khách xâm phạm vào nhà khi sự thực là do nơi ư thức dân tộc và phẩm giá của ḿnh từ lâu đă bị ràng buộc bởi đồng tiền bát gạo? 
Thực tâm nghẫm nghĩ mà nói, tôi cho đó là một chuyện dài. Giải quyết một chuyện dài cần phải có thời gian và nhất là sự cương quyết, kiên tŕ của những người trong cuộc. Quan trọng hơn cả là phải có một cái nh́n thật trong sáng cho viễn cảnh của vấn đề. Cứ thử nh́n vào các vị quan ṭa ở nước ta, các Bao Công thời nay ở Ṭa Án Tối Cao mà c̣n thực hành không đúng Luật Tố Tụng H́nh Sự làm không biết bao nhiêu bản án bị...phán oan, phán lầm. Bằng chứng rành rành đấy bạn ạ! Bạn có biết là có tới 31% số án h́nh sự phải ..cải sửa? Kư giả Lưu Quang (Báo LĐ) nói rằng: ‘Ḷng tin của người dân vào chốn công đường, vào các vị Bao Công thời nay đang bị lung lay.’

Thật sự ra nếu có tinh thần công tư phân minh như ‘Bao Công’ ngày xưa cộng thêm một trái tim v́ nước v́ dân bênh vực lẽ phải th́ chắc đă có sự chuẩn bị từ các nghành lập pháp đến hành pháp, các cơ quan xă hội và liên đoàn lao động để bảo vệ cho quyền lợi của những người thấp cổ bé miệng như ḿnh. 

Tôi có cảm tưởng rằng đời sống của chúng ta v́ cố gắng chuẩn hóa theo quy định của đảng ta nên cứ chồng chéo lên nhau những mâu thuẫn quyền lợi và lương tri con người.
Tại sao tại nước ta hàng năm cho ra trường hàng ngh́n cử nhân luật giỏi, rất nhiều người trong số này lại đang bị thất nghiệp? 

Đồng ư rằng ṭa án cần có những thẩm phán trong sạch về đạo đức, giỏi về nghiệp vụ, tŕnh độ học vấn của đội ngũ này cũng như các cơ quan tư pháp nói chung cần phải theo tiêu chuẩn và ngang tầm với yêu cầu của nhiệm vụ, nhưng có cần phải là đảng viên cán bộ không bạn? Có phải một khi là đảng viên cán bộ th́ có sẽ tự động trở thành những giới chức đạo đức không? 

Quả thật không ổn! Quả thật đang có vấn đề tại v́ theo Chánh án Nguyễn Kim Sơn, Ṭa Án nhân dân tỉnh Hải Dương (kiêm đại biểu quốc hội) thẳng thắn thừa nhận như thế này, ‘Đại đa số bằng này là bằng tại chức. Toàn là con em trong nghành thi không đỗ, nhận vào rồi đi học..’

Công bằng lẽ phải c̣n đâu nếu bạn đă đỗ mà không được vào c̣n thằng con anh cán bộ trong vài năm nữa sẽ thành Chánh án khi trượt thi vài ba lần và chưa lần nào đỗ cả? Ấy vậy mà thời nay chúng ta mới có được hơn 85% cán bộ của nghành ṭa án có bằng đại học v́ đa phần đều đi ‘học đại’.

Tôi cũng trong số phận những người thất cơ lỡ vận. Tôi không ngồi chờ sung rụng như bao người khác v́ tôi c̣n tin vào đôi tay và đôi mắt của tôi. Đôi tay tôi sẽ làm những ǵ tôi làm được khi đôi mắt tôi chứng kiến cảnh nghèo giàu bất b́nh thường nơi xă hội của ḿnh. Đôi chân tôi sẽ đi để đem tới bạn những điều tôi biết, tôi viết. Ngồi đây viết lên những ư tưởng chia sẻ cùng các bạn để thấy được xă hội ḿnh, đất nước ḿnh cần sử a đổi nhiều thứ lắm. Nhiều đến nỗi các đồng chí đảng viên một ḿnh không thể nào kham nổi. Thời hậu chiến đă qua lâu lắm rồi mà ḿnh c̣n loay hoay t́m phương cách ổn định nội bộ th́ quả thật nội bộ đang có vấn đề nên không thể giải quyết được t́nh trạng của ḿnh, của bạn. Không ai giúp được ḿnh th́ ḿnh phải tự giải quyết lấy. Dù có mất mát chút quyền lợi tạm thời mà vui sau này với kết quả lớn hơn, toàn hảo hơn, trường cửu hơn th́ tại sao ḿnh lại bịt một mắt mà đi? 

Hăy t́m cho ḿnh một ngọn đuốc trung trực, lương tri soi sáng dù cặp mắt vẫn c̣n tinh anh v́ mỗi người chúng ta vẫn c̣n những đoạn đường đi ghập ghềnh trước mắt mà không biết khi nào mắt sẽ mờ đi làm chùng bước chân thanh niên nước Việt.
Giữ vững niềm tin và nụ cười trên môi bạn nhé.

Lưu Hà Anh

Tp HCM/VN


Phù Sa mong được đón nhận mọi góp ư, bài vở, tin tức từ các bạn.
Xin gửi ngay về cho Phù Sa qua email: [email protected]

Hosted by www.Geocities.ws

1